Thông tin truyện

Một Thuyền Chìm, Trăm Buồm Giương

Một Thuyền Chìm, Trăm Buồm Giương

 Tác giả:

 Thể loại:

Đoản Văn, Khác, Ngôn Tình

  Nguồn:

theatlamtis0108.wordpress.com

 Tình trạng:

Hoàn thành 5 Chương
Đánh giá: 9.8 /10 từ 6 lượt
  • Tên truyện: Một thuyền chìm, trăm buồm giương.
  • Tác giả: Nhãn Kính Thoái Nhi.
  • Thể loại: Ngôn tình, lãng mạn, truyện ngắn.
  • Dịch: Lam Lam (The Atlamtis)
  • Văn án:

“Viết lời đến đâu rồi?”

Phạm Giang tỉnh giấc bật điện thoại lên. Nhìn thấy tin nhắn trên cùng là tin nhắn do quản lý của Hứa Diên gửi tới tối qua. Cô không trả lời, đối phương cũng chẳng hỏi tiếp. Không biết là do tín nhiệm thái độ tôn trọng công việc của cô. Hay là vốn chẳng thèm quan tâm tới chuyện này.

Nhưng bao nhiêu năm như thế, quả thực Phạm Giang rất đáng tin. Chưa từng khiến bất kỳ bài hát mới nào của Hứa Diên bị chậm trễ. Người quản lý của Hứa Diên không lo cũng là chuyện thường tình.

Dù sao mấy người thân thiết bên cạnh bọn họ gần như đều có thể ngờ ngợ đoán ra. Cô thích anh, cũng biết mỗi một lời hát của cô viết đều là vì anh. Chỉ là không ai dám bóc toạc ra trước mặt Hứa Diên thôi.

Nhưng lần này, không biết có phải là vì bị bệnh hay không mà cô chẳng viết ra được gì.

Phạm Giang mở tin nhắn ra, nhấn vào ảnh đại diện của Hứa Diên. Do dự một hồi lại thoát ra, cuối cùng lại ấn vào, cắn răng nhắn một câu: “Tôi bị sốt rồi.”

Cô sốt nhẹ, 37 độ, cứ đến tối là đổ mồ hôi, nhiệt độ giảm rồi lại tăng, đầu óc cứ mơ màng. Cô bệnh đến mức không còn sức suy nghĩ. Không suy nghĩ thì sao làm mình làm mẩy được, không làm mình làm mẩy thì viết lời sao được.

Phàm là người viết nhạc đau thương. Phải có cảm giác làm mình làm mẩy, chìm đắm trong chuyện đau lòng mới được.

Phạm Giang gửi tin nhắn đó xong, lại ngủ thiếp đi. Trong mơ mơ màng màng, cô gặp mấy cơn ác mộng, mồ hôi lạnh cứ túa ra từng hột, dưới lớp chăn bí bách bị nướng thành những dòng nhiệt.

Tới khi cô tỉnh giấc thì đã là hơn 4 giờ sáng, đồ ngủ gần như ướt hết, Phạm Giang tỉnh dậy thay bộ quần áo khác, có chút ghét bỏ mà chui lại vào trong đống chăn vẫn còn hơi ấm, cứ cảm thấy có hơi ẩm trôi nổi lềnh bềnh trong lòng.

Cô mở điện thoại ra, tin nhắn gửi đi lúc 11 giờ tối qua tới 12 giờ mới nhận được câu trả lời, xem ra lúc cô bị bệnh Hứa Diên cũng chẳng sung sướng gì, lịch trình công việc gần như bị sắp xếp đến tối muộn.


Bình luận