Y thật sự rất ngu ngốc, tới mức chỉ muốn moi tim mình ra, cho người đó hiểu lòng mình.
Nhưng mà đổi lại cho tấm chân tình này, chỉ là một câu khinh miệt vô tình: “Ngươi cũng xứng?”
“Ngươi nếu chán ghét ta như vậy, tại sao còn muốn giữ ta lại bên cạnh ngươi?”
Trong bóng đêm, nam nhân từ trên cao nhìn xuống: “Ngươi chẳng qua chỉ là một món đồ chơi để lấy lòng ta, thứ ta thích bất quá là cơ thể này của ngươi.”
Bạch Lạc nhìn hắn, trong ánh mắt ngập tràn nỗi đau xót không nói nên lời.
Vì để rời đi, y dùng lưỡi dao sắc bén cắt lên người mình đến mức da tróc thịt bong, trong giọng nói tràn đầy cầu xin: “Hiện tại thân thể này đã bị tàn phá như vậy rồi, ngươi hẳn là không còn thích nữa đi.”
Xích Viêm trong mắt lạnh lùng, mặt không biểu tình nhìn y. Bất quá dưới vẻ mặt lạnh nhạt kia là trái tim không ngừng run rẩy, đau đớn vô cùng.
Bình luận