Tác giả: 薄荷绵绵冰
VĂN ÁN
Sau khi trở về từ chuyến trao đổi ở nước ngoài, bên cạnh trúc mã lại có thêm một cô gái điềm đạm đáng yêu(*).
Khi chúng tôi cãi nhau cô ta sẽ ở đó vừa sợ hãi lại vừa dũng cảm bảo vệ anh ở phía sau: “Cô, sao cô lại không tôn trọng người khác như vậy, anh ấy không phải chó của cô!”
Tôi kiêu ngạo hất cằm về phía trúc mã: “Hửm?”
Trúc mã vẻ mặt không chút biểu cảm đẩy cô ta ra, dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn tôi: “Gâu.”
(*)Nguyên văn ‘小白花’: Chỉ một người dáng vẻ yếu đuối, điềm đạm đáng yêu, xinh đẹp như hoa, hở một chút là rơi nước mắt nhưng sâu bên trong lại là kẻ âm hiểm, độc ác, thường thông qua vẻ ngoài yếu đuối của mình để được người khác thương hại, yêu mến.
Bình luận