Ngươi Nhìn Thấy Bóng Dáng Của Ta Sao [Vô Hạn Lưu]

Chương 5: Căn hộ cũ (v)



Suy nghĩ chuyển động, ánh mắt Ân Hành dừng lại trên dấu vết bùn đất dính vào mũi giày của cô. Nơi cô đi qua không gì khác hơn là đoạn đường từ cửa hàng nhỏ trở về căn hộ cũ.

Mà đoạn đường kia có bùn đất... Cô nghĩ đến một nơi có dạng bùn đất như vậy.

"Tôi muốn đóng cửa hàng." Lại an ủi một lát sau Ân Hành làm bộ có chút khó xử nhìn nàng, hỏi, "Cô muốn cùng tôi trở về sao? -

Thân thể Mỹ Mỹ run rẩy, muốn nói lại thôi.

Nhìn ra nỗi sợ hãi của cô gái, Ân Hành ôn hòa cười cười, lại hỏi một câu: "Vậy cô ở đây ngủ một đêm được không?"

"Được chứ! Được chứ, cảm ơn!" Mỹ Mỹ vội vàng đáp ứng, trong mắt tràn ngập vẻ cảm kích.

Ân Hành lại trấn an vài câu, ở trong sự khẩn cầu chật vật của nữ nhân thu lưu nàng một đêm, đem ghế dài cùng một cái đệm chăn dùng để nghỉ ngơi trong cửa hàng để lại cho nàng, tiếp theo liền rời khỏi cửa hàng.

Khóa chặt cửa hàng rồi trở về căn hộ cũ, Ân Hành dọc theo đường khám phá, so sánh với tất cả dấu vết trên người Mỹ Mỹ, cuối cùng dừng bước trước bồn hoa.

Những bông hoa trong luống hoa nở rất rực rỡ, đung đưa dưới ánh trăng, tỏa ra hương thơm quyến rũ. Nhưng những thứ này đều không thể hấp dẫn sự chú ý của Ân Hành, tất cả ánh mắt của nàng đều dừng lại ở trên một nắm bùn đất tươi trong bồn hoa.

Bồn hoa trên trấn nhỏ là do dân trấn cùng góp vốn thành lập, nhưng bởi vì thiếu thốn tài chính, sau khi luống hoa được xây dựng xong liền không có thuê người chuyên trách đến tiến hành xử lý, mà là tùy ý chúng nó tiến hành sinh trưởng cuồng dã. Vậy tại sao một nắm đất mới này lại xuất hiện?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.