Bạch Lang đứng nơi đó, chuẩn bị thủ thế chiến đấu.
Tần Ngọc nhìn qua một bên, bảo: "Tiểu Lang, con không phải đối thủ của bọn họ, mau lui lại, ở đây có mẫu thân và phụ thân lo!"
Tuy rất tức giận nhưng Bạch Lang vẫn giữ tâm tình ổn định với mẫu thân của mình, sắc giọng của hắn dịu nhẹ trở lại, đáp: "Mẫu thân không cần phải lo, ở đây có một tên từng bại dưới quyền cước của con!"
Người mà Bạch Lang đang ám chỉ, không ai khác chính là Hắc Sư, người từng bị Bạch Lang đánh bại.
Tần Ngọc cùng Bạch Thiên hiểu ý của Bạch Lang, lúc này mới không nói thêm gì.
"Kà kah khạc!" Chỉ thấy bên phía đối diện, Giang lão buông ra một tràn cười cổ quái, nói: "Tiểu tử, mẫu thân ngươi nói rất đúng, ngươi vẫn chưa phải là đối thủ của bọn ta. . ." Nói đến đó, chợt hắn trỏ ngón cái về phía người bên cạnh - Hắc Sư, nói tiếp: "Ngươi chỉ có thể giao thủ với hắn!"
"Hắn xứng cho ta giao thủ ư?!" Ngạo khí từ việc chiến thắng Hắc Sư cộng thêm nộ khí đang bừng bừng trong lòng khiến Bạch Lang trở nên tự phụ.
"Tôm tép!" Hắc Sư bình tĩnh đứng đó, nghe thấy câu nói đầy ngạo khí của Bạch Lang, khinh bỉ một tiếng.
Giang lão nhìn qua Hắc Sư, nói: "Cho ngươi giao thủ với hắn, không làm giảm thanh danh Hùng Ưng Kiêu Tử của ngươi chứ?" Lão như biết trước đáp án nhưng vẫn lên tiếng hỏi.
Nghe Giang lão nói như vậy, có lẽ Hắc Sư trên giang hồ cũng có mấy phần tiếng tăm.
Hắc Sư cười lạnh đáp: "Tất nhiên sẽ làm giảm thanh danh của ta rồi, bất quá chơi đùa với con mồi một chút cũng khá vui!"
"Vậy thì xông lên đi!" Giang lão còn chưa dứt câu, thân ảnh của Hắc Sư đã nhanh chóng lướt đến Bạch Lang.
"Tiểu Lang!" Bạch Thiên cùng Tần Ngọc rất lo cho con trai của mình. Nhưng Giang lão và Hồng Nhi đã lướt đến chỗ Bạch Thiên và Tần Ngọc, Trường Giang Lão Quái giao thủ với Bạch Thiên, Hồng Nhi Ma Nương giao thủ với Tần Ngọc, Hùng Ưng Kiêu Tử đối chiêu với Bạch Lang, thế cục bố trí rõ ràng.
"Mong Bạch gia chủ chỉ giáo!"
"Mong Bạch phu nhân chỉ giáo!"
Hai vợ chồng Giang lão lên tiếng.
Bạch Thiên cùng Tần Ngọc chỉ đành tin tưởng vào con trai của mình, dù gì hắn cũng từng đánh bại Hắc Sư, loại bỏ tạp niệm trong lòng, hai bọn họ tập trung hoàn toàn vào đối thủ, chuẩn bị nghênh địch.
Ở bên này, Hắc Sư đã lao đến, một quyền oanh kích thẳng vào huyệt Ưng Song ở ngực đối phương, hiển nhiên ra tay không có bất kì lưu thủ.